Xin chào, tớ là Liz đây. Các cậu có biết Mẹ tớ tuyệt vời lắm không? Đúng vậy đấy! Mẹ rất thông minh và hài hước, mạnh mẽ và kiên nhẫn, tốt bụng và xinh đẹp – mẹ tớ thật tuyệt vời.

image

“Chào buổi sáng, con yêu! Đến giờ dậy rồi!” Tớ nghe có tiếng thì thầm bên tai.

Đó là mẹ tớ đang đánh thức tớ dậy.

Mẹ tặng cho tớ cả triệu nụ hôn trìu mến rồi ôm tớ thật chặt, nhưng tớ vẫn chưa thể mở to đôi mắt đang còn ngái ngủ của mình.

“Mẹ ơi, con muốn ngủ,” tớ thủ thỉ. “Thêm một phút nữa thôi mà.”

image

Mẹ hôn tớ nhiều nhiều hơn nữa, nhưng vẫn chẳng có tác dụng gì.

Thế là mẹ cõng tớ đến thẳng phòng tắm. Mẹ tớ ấy à, khỏe lắm cơ.

Mẹ liên tục hôn và cù cho đến khi tớ phải cười ngặt nghẽo.

Mở một mắt, tớ nhìn mẹ.

image

“Váy mới hả mẹ? Mẹ đẹp quá!” Tớ thốt lên và tỉnh ngủ ngay lập tức.

Mẹ mỉm cười. Mẹ thật sự rất đẹp. Tớ thích những cái váy của mẹ, giày của mẹ, và kiểu tóc của mẹ.

image

“Hôm nay mẹ làm cho con thứ gì đó khác biệt được không?” Tớ hỏi mẹ, đôi mắt ánh lên tia hy vọng. “Kiểu tóc bím mẹ và con xem trên truyền hình hôm qua đấy, mẹ làm cho con như vậy được không?”

Tớ biết rằng mẹ có thể làm mọi thứ. Mẹ tớ rất tuyệt.

Ngay cả khi mẹ chẳng biết làm thế nào lúc bắt đầu, thì mẹ cũng sẽ tập cho đến khi thành công. Mẹ chưa bao giờ bỏ cuộc.

“Chuyện nhỏ!” mẹ trả lời. “Lại đây nào!”

image

Mẹ xoắn rồi uốn tóc tớ cho đến khi kết thành một tím tóc thật đẹp chạy dài phía sau đầu tớ.

image

Tớ sung sướng đến lớp với mái tóc mới. Tớ có thể tưởng tượng ra phản ứng của các bạn mình. Chắc chắn Amy sẽ rất thích.

“Tóc cậu tuyệt quá! Tớ đã thấy kiểu này trên TV ngày hôm qua!” Amy phấn khích nhảy lên. “Ai làm thế?”

“Mẹ tớ làm đấy!” Tớ nói đầy tự hào.

image

Trong lúc Amy nhìn kỹ kiểu tóc của tớ, càng lúc càng có thêm nhiều bạn nữ khác cũng đến.

“Đó là kiểu tết ngược!” Amy tuyên bố, sau vài phút xem xét. “Với một vòng xoắn!”

Tớ nghe thấy những tiếng nói khác. “Tuyệt quá!” “Trông nó thật phức tạp!” “Chắc tốn nhiều thời gian lắm!”

image

Cuối cùng Amy hỏi, “Cậu nói mẹ cậu bày cho mẹ tớ cách làm kiểu tóc này được không?

“Chắc chắn rồi! Mẹ tớ...” Tớ bắt đầu nói, nhưng tiếng chuông rung làm cắt ngang và Thầy Z bước vào lớp.

Thường thì tớ rất thích môn toán, nhưng hôm nay nó thật khủng khiếp.

“Chúng ta sẽ học về phân số,” Thầy Z vừa nói vừa vẽ lên bảng những đường vẽ kỳ lạ.

Sao phức tạp thế nhỉ? Phần hai, phần ba và phần tư... đầu tớ như sắp nổ tung.

image

Dù vậy tớ không bỏ cuộc; tớ đặt câu hỏi, giống như những gì mẹ tớ sẽ làm.

Thầy Z giải thích thêm một lần nữa rồi sau đó, thầy cho cả lớp xem một đoạn phim hài về phân số.

“Tiếp theo, chúng ta sẽ chơi một trò chơi,” thầy nói. “Chúng ta sẽ tìm phân số trong phòng học này.”

Thực tế có thể phân số sẽ rất vui.

image

Nhưng phần tớ thích nhất của giờ học là khi Thầy Z đưa cho chúng tớ những viên kẹo dẻo đủ màu sắc và chúng tớ phân chia chúng theo màu.

Tớ nghĩ đến lúc này thì tớ đã hiểu rõ hơn về phân số, nhưng tớ vẫn không thấy thoải mái với những con số kỳ lạ này.

image

Đến giờ ra chơi, Amy và tớ chạy đến chỗ chơi yêu thích – xà đu. Tớ thích leo lên trên và đu ngược mình xuống.

Nhưng hôm nay khi đang trên đường đến chỗ xà đu, thế nào đó quần của tớ bị mắc vào một bụi cây và bị rách ngay trên đầu gối.

image

Tớ gần như phát khóc. “Đây là cái quần bò yêu thích của tớ. Nhìn này, chỗ rách lớn quá.”

Tớ rất buồn. Tớ muốn khóc nhưng đã rất cố gắng để không khóc.

Tớ chỉ muốn có mẹ ở đây ngay lúc này và nói với tớ, như mọi lần, “Mọi việc sẽ ổn thôi con yêu. Rồi con sẽ thấy.”

Cuối cùng tớ về nhà và Mẹ tớ cũng đi làm về. Mẹ luôn hiểu được cảm giác của tớ.

“Ngày hôm nay của con thế nào, con yêu?” giọng nói của mẹ đầy sự quan tâm. Mẹ ôm tớ vào lòng và tiếp tục hỏi cho đến khi tớ chia sẻ mọi thứ cùng mẹ.

image

Tớ kể cho mẹ nghe tất cả về phân số, về vết rách ở quần bò, và tớ đã cảm thấy thất vọng thế nào.

Mẹ lúc nào cũng tìm ra giải pháp cho mọi vấn đề.

“Con muốn vá chỗ rách hình gì nào? Hình trái tim hay ngôi sao?” Dĩ nhiên là tớ chọn một trái tim to màu hồng.

Mẹ may miếng vá hình trái tim lên trên chỗ rách của chiếc quần bò, thế là chẳng ai để ý đến cái vết rách bên dưới nữa. Tuyệt quá phải không?

image

“Ôi con cảm ơn mẹ,” tớ sung sướng reo lên. “Giờ thì cái quần này trông tuyệt thật đấy. Mình may thêm một miếng nữa ở đây đi mẹ!”

Mẹ con tớ lại cùng nhau làm và thiết kế phụ kiện mới đáng yêu cho tớ.

Mẹ và tớ may hai miếng hình trái tim nhỏ hơn lên quần và một trái tim lớn hơn lên áo.

image

“Nhìn này, giờ con đã có quần bò mới và một chiếc áo cùng bộ rồi đấy,” mẹ nói.

“Mẹ ơi, mẹ là người hùng của con đấy!” Tớ thốt lên, rồi ôm mẹ thật chặt. Hai mẹ con bắt đầu cười khúc khích.

Sau đó mẹ kéo tớ xuống bếp. “Đến lúc ăn gì đó ngọt ngọt rồi. Mẹ con mình cùng làm bánh nhé. Nhưng chúng ta cần dùng phân số để làm việc này.”

“Đừng lo,” mẹ nhẹ nhàng nói. “Chúng ta sẽ cùng làm với nhau.”

image

Tớ hít một hơi thật sâu và mở quyển sách nấu ăn của mẹ ra.

“Để làm năm cái bánh, bạn cần một phần tư muỗng bột,” tớ đọc.

image

“Chúng ta sẽ làm mười lăm cái bánh, cho Bố nữa,” Mẹ nói, “vì thế chúng ta cần...”

“Ba phần tư muỗng bột!” Tớ vui vẻ reo lên. “Dễ mà.”

Đêm đến, Mẹ ẵm tớ lên giường, đắp cái chăn hình con bướm cho tớ rồi nói, “Mẹ yêu con, bí ngô ạ.”

“Con yêu mẹ,” tớ thì thầm cùng một tiếng ngáp dài rồi nhắm mắt. Trong lúc tớ nghĩ về một ngày tuyệt đẹp của hai mẹ con, tớ ngủ thiếp đi.

image

Tớ thức dậy vào buổi sáng, vì cảm thấy những nụ hôn ấm áp trên mặt và nghe giọng nói ngọt ngào: “Chào buổi sáng, con yêu. Đến lúc thức dậy và tỏa sáng rồi.”

Mắt vẫn nhắm nhưng tớ cảm nhận mẹ ở kề bên. Mẹ vuốt tóc tớ và điều đó thật dễ chịu.

image

Tớ yêu mẹ tớ. Mẹ thật tuyệt vời. Khi lớn lên, tớ cũng muốn giống y như mẹ!

Và bạn biết không? Mẹ của bạn cũng rất tuyệt đấy. Hãy tặng mẹ của bạn một cái ôm để mẹ biết rằng mẹ tuyệt vời đến thế nào!

image